Wednesday, August 26, 2015
Monday, August 24, 2015
Cảm nghĩ về một buổi sinh hoạt “Cà phê Lính” / Happy Birthday anh Dẫn
“…Cà phê đậm nhưng ngọt ngào tình bạn.
Anh đã qua bao lằn tên, mủi đạn
Nay còn đây chia xẻ chút chuyện đời
Hẵn trong tim thời chiến của xa xôi
Vui chốc lát, say trong tình chiến hữu…”
Xin được trích mấy câu trong bài thơ “Chúc mừng sinh nhật tháng tám” của thi nữ Thu Tâm, viết tặng mấy anh “lính già” mừng sinh nhật: 6-7-8 bó để mở đầu cho bài phóng sự (nghiệp dư) về một buổi sinh hoạt “Cà phê lính” nơi xứ lạ quê người.
Thành phố San Jose, tiểu bang Ca, HK, một nơi qui tụ về đây khá nhiều người Việt – mà trong số đó, cựu quân nhân QLVNCH không phải là ít. Nhất là từ khi có chính sách HO. Những quan (lẫn lính) ở tù – mà chế độ CS gọi là học tập cải tạo - nếu còn sống và được qua Mỹ, thì cũng số đông xúm xích về vùng San Jose. Một số nơi để qui tụ gặp nhau là: khu hội cựu tù CT, các hội đoàn QĐ (các đơn vị binh chủng). Nhưng gặp mặt nhau cũng lắm lúc, bất thường… Hằng mấy mươi năm lưu lạc tứ phương, từ cái ngày chia tay bất thần, bất chợt… Rồi nổi trôi lưu lạc. Rồi sống chết, mất còn… Cơ hội để tìm biết tin nhau, gặp nhau, và cùng đổi trao tâm sự, tâm tình bên ly cà phê nóng ấm - đồng đội của nhau, phải nói là hiếm khi, ít có - Đồng đội chiến hữu ngày xưa thường chỉ có: thuốc lá, cà phê, rồi rượu… Và đôi khi cũng… gái, để giải sầu, giải muộn, giải khuây. Để quên đời, sau những lần “vào sinh ra tử”…
Sau bao năm nơi quê người, tuổi già chồng chất, thân thể yếu đuối. Còn được chăng : đồng đội ngày xưa, thỉnh thoảng có dịp gần nhau để chuyện trò ôn kỷ niệm là điều mà hầu như ai cũng muốn? “Cà phê lính” lại đáp ứng, ra đời.
Theo như (người viết) được biết, từ giữa năm 2011, một số anh em Liên trường SQ/TBTĐ cùng họp ý chung là lập ra một địa điểm thuận tiện để mời gọi quân nhân VNCH các cấp (nói chung là Lính) đến uống cà phê (vào ngày nghỉ thứ Bảy) - mỗi tháng hai lần - để qui tụ cùng vui chơi sinh hoạt.
Từ đó, “Cà phê lính” ra đời. Tại phía sau gia cư của hội trưởng Nguyễn hữu Nhân: Số 2299 S. King Road San Jose, CA 95122. Trong một khu vườn nhỏ, nhưng mà thiết kế, bày biện khá ấm cúng. Cung cách của một nơi họp hành, một nơi rất mát mẻ, thoải mái để đến cùng nhấm nháp ly cà phê. Chuyện vãn, tâm sự cùng nhau, nói chuyện đời và chia xẻ tin tức.
Tất cả hoàn toàn “Free”: Cà phê là chủ yếu. Có trà, có bánh… Có cả rượu (rượu vang). Mọi thứ là do anh em chung góp, của ít lòng nhiều, mang đến chung vui. Thời gian là sáng thứ Bảy (2nd SAT. và 4th SAT.) hàng tháng. Được thông báo gọi mời rõ (rất rõ ràng) bằng E.mail.
Tin tức - mọi tin tức có tính thời sự (Xã hội, văn hóa, sinh hoạt chiến hữu Cộng đồng, chính trị…) được cập nhật phổ biến trên màn hình (hầu hết là tin quốc nội quan trọng). Nếu ai có gì nóng bỏng mới lạ, phát biểu, chia xẻ và đóng góp. Anh em mới gặp mừng đón, thăm hỏi, tâm sự, tâm tình. Một không khí vui nhộn, nồng nàn, và rất là… tình chiến hữu.
Ngày hôm nay là “Mùng sinh nhật tháng tám”. Cũng đơn giản thôi: Một chiếc bánh sinh nhật tượng trưng. Có 5 anh em NT&CH ngày sinh tháng 8 được tổ chức mừng chung - mỗi tháng đều có, tùy theo tháng sinh - Vậy mà có khoảng 4-5 mươi anh em tề tựu chúc mùng, cùng hát với nhau bài “Happy birthday”. Rất là cảm động. Rất là thắm tình.
“Sinh nhật tuy chỉ sơ sài nữa buổi
Cũng đủ làm ấm áp cả một niên…”
Rất là ấm áp tình chiến hữu, đồng đội. Và rất là xúc động. Một NT nói: “Tôi, năm nay trên 80, lần đầu tiên rất là vui cho ngày sinh nhật của mình có đồng đội vui chung”. Một anh khác: “Đã trên 40 năm rồi, tôi không có ngày sinh nhật. Đây là lần đầu tiên – mà nơi hải ngoại - có một sinh nhật với đồng đội chúc mừng. Cảm kích mà rơi lệ”.
“Cà phê lính” có lẻ đang đáp ứng cho những điều an ủi: An ủi cho những người lính đã đến tuổi già yếu cô đơn. Đến để được chia xẻ bao nỗi buồn vui. An ủi cho những tâm trạng bi tráng vì cảnh quốc phá gia vong, chán chường, thất vọng. Đến đây để có anh em, có đồng đội, và càng hiểu biết được tin tức “mang hy vọng” cập nhật: Rằng cơ đồ chắc chắn rồi cũng có ngày phục dựng – không ta, thì con cháu chúng ta - Nhất định sẽ giành lại giang sơn đã mất. Và quê hương dân tộc phải có dân chủ, tự do, hạnh phúc ấm no.
Phát biểu, chuyện trò nơi “Cà phê lính” lúc nào cũng rôm rả. Tinh thần bất khuất người quân nhân chưa mất. Tình yêu quê hương đất nước vẫn còn. Thân già, tuổi già… nhưng tính khí như chưa già, chưa giảm.
Một số các chiến hữu từ xa – nơi các TB xa (Hawaii), các nước (Pháp, Canada, Úc…) và có cả từ quê hương VN. Có lần tôi được gặp, anh đem tin tức từ quê nhà, anh nói và kể. Để rồi anh cũng sẽ về lại quê nhà. Cũng có thể đem về cho quê hương những gì là hy vọng, là tình tự (chiến hữu) ở quê người luôn hướng về đất nước, đồng bào.
“Cà phê lính”! Tôi chỉ mới có hân hạnh tham dự 4 lần. Tuy nhiên, vẫn thấy còn có rất nhiều để nói. Nhưng chỉ xin phép ghi lên đôi điều theo nhận biết và cảm nghĩ riêng tư.
Kính mong “Cà phê lính” kéo dài (trường tồn). Kính mong “Cà phê lính” vẫn luôn là nơi an ủi đời lính, tuổi già. Tình chiến hữu, đồng đội chẳng hề vơi.
22/8/15 – Ng. Dẩn.
Sunday, August 23, 2015
Nhắn Tin Nha Kỹ Thuật / T/úy Vũ Văn Quyền ĐCT75
Ba của con là Phạm Cơ, Đoàn công tác 75, chức vụ Y tá, toán 752 (Hải Yến); số quân 72/407572. Toán trưởng của Ba con lúc đó là Thiếu uý Vũ Văn Quyền, toán phó là Phan Hà. Ba con đã liên lạc được với chú Phan Phong Lãng ở Pháp. Ba con đọc blog Nha kỹ thuật của Chú và thấy hình của Bác Quyền, nên Ba con muốn nhờ Chú Hoà nếu có biết thì cho Ba con xin thông tin liên lạc của Bác Quyền. Hiện nay Ba con đang ở Biên Hoà, Đồng Nai, Việt Nam. Sau 40 năm không có tin tức nên Ba con rất mong muốn được liên lạc với Bác Quyền
Con xin chân thành cám ơn Chú Hoà.
Kính, Phạm Duy Phương.
Saturday, August 22, 2015
Thành Kính Phân Ưu cùng Kingbee Phạm Minh Mẫn
KÍNH BÁO ĐẾN CÁC ANH :
THÂN SINH CỦA KB PHẠM MINH MẪN ĐÃ QUA ĐỜI LÚC 9 GIỜ 20 PHÚT SÁNG NAY.
ÔNG PHẠM RƯƠNG KHAI
SINH NĂM 1923 TẠI THÁI BÌNH
MẤT LÚC 9g20 SÁNG NGÀY 21 THÁNG 08 NĂM 2015
HƯỞNG THỌ 93 TUỔI
LỄ NHẬP QUAN LÚC 20 GIỜ NGÀY 21-08-2015
ĐỘNG QUAN LÚC 6 GIỜ SÁNG NGÀY THỨ BA 25-08-2015
an táng tại ngĩa trang chùa Hoằng Pháp Hốc Môn
BÁO ĐẾN ANH BẢN - NGA - HƯNG VÀ THY ANH
NGÀY HÔM QUA THÂN NHIỆT ÔNG ẤM LẠI - ỐNG ĐƯỜNG TIỂU ĐƯỢC THÁO RA XEM NHƯ THẬN TẠM ỔN - ĐƯỜNG HUYẾT XUỐNG NHIỀU, ÔNG CÓ VẼ TỈNH TÁO...
ĐẾN ĐÊM ÔNG ĐỘT NHIÊN KHÓ THỞ...NHỊP TIM YẾU ĐI...DO BỊ SUY TIM NẶNG, BS CHO BIẾT LÀ KHÓ QUA KHỎI...TẤT CẢ ANH EM QUYẾT ĐỊNH ĐƯA ÔNG VỀ NHÀ ĐỂ ÔNG GẶP CẢ GIA ĐÌNH TRƯỚC KHI ÔNG RA ĐI...XE VỀ ĐẾN NHÀ THÌ ÔNG VỪA MÃN NGUYỆN THANH THẢN RA ĐI. LÚC 9GIO72 20.
MINH MẪN
BÁO ĐẾN ANH BẢN - NGA - HƯNG VÀ THY ANH
NGÀY HÔM QUA THÂN NHIỆT ÔNG ẤM LẠI - ỐNG ĐƯỜNG TIỂU ĐƯỢC THÁO RA XEM NHƯ THẬN TẠM ỔN - ĐƯỜNG HUYẾT XUỐNG NHIỀU, ÔNG CÓ VẼ TỈNH TÁO...
ĐẾN ĐÊM ÔNG ĐỘT NHIÊN KHÓ THỞ...NHỊP TIM YẾU ĐI...DO BỊ SUY TIM NẶNG, BS CHO BIẾT LÀ KHÓ QUA KHỎI...TẤT CẢ ANH EM QUYẾT ĐỊNH ĐƯA ÔNG VỀ NHÀ ĐỂ ÔNG GẶP CẢ GIA ĐÌNH TRƯỚC KHI ÔNG RA ĐI...XE VỀ ĐẾN NHÀ THÌ ÔNG VỪA MÃN NGUYỆN THANH THẢN RA ĐI. LÚC 9GIO72 20.
MINH MẪN
Thursday, August 20, 2015
Tuesday, August 18, 2015
Huyền thoại về Lôi Hổ
Huyền thoại về Lôi Hổ - “Nổ” với “chẳng nổ”
Kính thưa quí vị: Bài viết với mục đích “Viết để mà vui”. Mọi sự việc được đề cập cũng có thể “thật” và cũng là “không thật”. Nếu ai muốn quan tâm thì xin mời đọc - đọc để mà chơi - Còn nếu chẳng muốn, thì vui lòng “delete”. Rất cảm ơn.
Lôi Hổ có từ đâu?
Lôi Hổ là biệt danh được ám chỉ một đơn vị Biệt kích (BK) – đơn vị với những Toán, đơn vị nhỏ hoạt động ở núi rừng, cả những vùng đồng bằng, sông nước, biển cả… Một đơn vị QĐ hoạt động khá đặc biệt có từ lâu - Từ khi mà bọn CS miền Bắc (VN) với tham vọng CS hóa toàn thế giới, theo lệnh Nga (LX), Tàu ngấm ngầm đưa quân đánh phá miền Nam (VNCH).
Ngày trước thì BKLH thường không đeo cấp bậc, không có số quân. Vì ta thường trang bị như địch (VC). Mặc đồ giống địch, trang bị vũ khí như địch – nói chung là “địch hóa” để vào đất địch. Nhiệm vu không cần diệt địch, mà chủ yếu thu thập đem về tin tức địch…
Ngày xưa, bên Tàu, thời Chiến quốc, chỉ có một Kinh Kha can đảm, liều thân vượt sông Dịch qua đất Tần để hành thích Tần thủy Hoàng bạo chúa hầu mưu cầu việc nước cho Triệu quốc. Thì nay, không phải là một Kinh Kha, mà là hàng trăm, hàng ngàn “Kinh Kha”, vượt bờ Bến Hải, vượt biên giới Việt, Miên, Lào, vượt trùng khơi biển cả để vào đất địch. Nhiệm vụ cũng không hề kém nguy hiểm, liều mình như Kinh Kha. Đó là các chiến binh BKLH.
Một đơn vị hoạt động âm thầm không để ai biết. Những BK lặng lẽ giữa núi rừng chẳng ai hay. Chết và sống cũng khó mà biết rõ. Người ta thường gọi họ là những “chiến sĩ vô danh”. Vô danh mà có lắm tên, nhiều cách gọi: Địch qua bao lần khiếp đảm vì tính cách xâm nhập “xuất qủi nhập thần” thì cho là “bóng ma biên giới”. Thấy thoát ẩn, thoát hiện nhanh nhẹn giữa núi rừng, thì gọi là “sói rừng”. Hoặc khi thấy bơi lặn như rái ở biển, ở sông thì cho là: “rái cá”, “rái biển”. Địch đang giữa nơi yên lặng - ở trại, ở chốn dừng quân, mà bổng xuất hiện một vài nhân dạng: mặt mày bôi vẽ vằn vợn, rằn ri như ma, như qủi, thì cho là bọn “ma cà rồng”, qủi ma xuất hiện… Những lần mà đã làm địch bát đảo thất điên, phải thật sự kinh hồn, khiếp đảm. Đó cũng không ai hơn là BKLH.
Hình ảnh của một món quà bất hủ. Chàng “Kinh Kha” một lần ra đi làm nhiệm vụ, chia tay lần cuối và mến tặng người yêu. Nàng về nhà trân quí cất giữ. Anh bảo rằng: sau ba tháng mà không tin tức, không thấy anh về thì hãy mở ra xem. Ba tháng mười ngày vẫn bặt tin anh, nàng lo lắng mở ra từ chiếc hộp đựng quà được gói niêm khá kỹ. Thì mới hay “kỷ vật” cho em là một “chiếc quan tài” quá nhỏ, quá xinh. Và quá là… đau đớn. Không một mảnh giấy, không một lá thư, không một lời trăn trối. Hình ảnh chiếc quan tài là bóng dáng người yêu. Cũng từ đó, toán xâm nhập LH có thêm danh hiệu “chiếc quan tài”.
Thật sự BKLH, anh là ai?
Anh là bóng dáng của những tên lính về thị trấn, về làng, về thị tứ, trên các nẽo phố phường: Những anh lính “bô trai”, “phóng đảng”… mà quái lạ: Ăn diện chẳng giống ai. Áo quần xốc xếch, tóc tai dài xọc, đi đứng nghêng ngang bất cần đời, và vào quán nhậu thì… xả láng. Quân cảnh chê. Cảnh sát né. Người ta vừa thích thú, vừa ái ngại. Quân binh gì… thật ra… chẳng giống ai? người ta kháo nhau và gán cho một biệt danh là “Lôi Hổ”. Lôi hổ, hoặc là “Hổ lôi” thì cũng vậy, vì họ là những người lính… “người rừng”?
Lôi Hổ được hiểu và gọi theo từ: “Sấm chớp và Cọp”. Tiếng Mỹ được đặt là: “Thunder Tiger” - Cọp Sấm – Xin hiểu cho là Cọp và Sấm sét. Vì trên phù hiệu đơn vị (cũng ít được mang gắn) là hình ảnh núi rừng dưới một bầu trời có lằn sấm sét (Lôi), và nhãy lên là hình đầu Cọp (Hổ).
Cọp nhãy núi rừng, giữa khi sấm sét. Đó là phù hiệu chính thức của BKLH. Tên gọi chính thức của đơn vị Sở Liên lạc/ Nha kỹ Thuật/ Bộ TTM. Lôi là sấm sét. Hổ là Cọp. Đon giản chỉ thế thôi. Nhưng mà nói là “tên gọi” từ lúc nào và do đâu thì xin hẹn để chờ tra cứu. Vì là bí mật QP, đến giờ chưa giải mã?
Một anh bạn chiến hữu, trong một lần được phỏng vấn trên một đài truyền hình, trong chương trình “Tiếng hát hậu phương”. Anh được phỏng vấn chủ yếu để nói về Lôi Hổ. Chương trình phỏng vấn ngắn ngủi chỉ có hơn 30 phút, chắc chắn không có thời giớ là bao để cho anh có dịp trình bày về BK “Lôi Hổ”.
Đơn vị LH (nhất là hoạt động BKLH). Thời gian của gần hai thập niên (từ 1955 – 56 cho đến sau này, từ khi Mỹ rút: 1974 – 75. Có thể có trên 1001 chuyện đáng kể về hoạt động BKLH. Một đơn vị thầm lặng. Những hoạt động quá là lén lúc, bí mật. Trong tăm tối, trong rừng sâu, đồng ruộng, sông hồ, biển cả… khắp chốn, khắp nơi. Một toán hoạt động đã nói là “chẳng giống ai”, thì quả là “đa dạng” và có biết bao nhiêu là tình huống. Muốn biết, muốn phỏng vấn, phải phỏng vấn cả ngàn người. Và cũng phải phỏng vấn đủ mọi thành phần: Từ cấp chỉ huy ngồi tại TOC (trung tâm điều hành HQ). Từ MACV – MACV-SOG (Mỹ). Từ TT. Từ Bộ QP, Bộ TTM (VNCH)…cho đến mấy anh linh BK đi vào vùng địch, sát cạnh cận kề với địch quân. Hàng ngàn chuyện, hàng vạn điều – mà chỉ có riêng ai làm, người đó biết (và đó là chuyện thật về BKLH) – Toàn là những gì khác lạ, chẳng theo kiểu cách, qui tắc. Chẳng của ai là giống của ai. Phỏng vấn hết, thì may ra mới thấu đáo, hiểu được, và nói được phần nào là BKLH.
Trả lời phỏng vấn, một anh bạn có thể “nổ” (nói ngoa, thổi phồng…?). Nhưng cũng có thể “không nổ” (nói thật – nói theo sự hiểu biết của nình, nhưng mà rất có thể là … còn quá nhiều hạn chế?). Để rồi đi đến “hệ lụy” là có kẻ khen, người chê. Không hết lời bàn tán. Khá là nhức nhối!...
Thôi thì kính xin: Mọi sự do thiên. Hãy nên chờ đợi mà hỏi ông “Thiên Lôi”, may ra thì có thể yên bề mọi chuyện.
Tháng 8/15 - Viết mà chơi – Ng. Dân.
Wednesday, August 12, 2015
Đại Hội 13 Nha Kỹ Thuật
Hàng trước:
Lê Văn San 71, NT Nguyễn Hải Triều 71, Trương Văn Ái D3, NT Lê Minh Đ2, Huỳnh Văn Đức 71, NT Phan Tuấn Kiệt Đ3, Võ Hòa D71, Lương Văn Lập 72, Lê Tinh Anh 75, Nguyễn Đa 71, Nguyễn Thành Điểu NKT
Hàng sau:
Trần Duy Hồng 11, Xuân Nháy 11, Đinh Hồng Liên Đ2, Nguyễn Văn Ẩn 75, Nguyễn Thanh 71, Lê Phúc Sơn 72, Đoàn Mạnh, Lê Khắc Trung 11, Chung Tử Ngọc 72
Thêm Nguyễn Văn Mậu, đến trể Lưu Văn Thuần, Phạm Hiệp Thơ
Subscribe to:
Posts (Atom)
Cáo Phó và Chia Buồn Cụ Ông Dominico Trần Văn Điền thân phụ LS Trần Thái Văn
Pham Kỳlam Like Reply 1d Tranh Nguyen Thành kính phân ưu.! Like Reply 1d Luc Van Thành Kính Phân Ưu . Like Reply 1d Ngan Nguyen Chia buồn ...
-
Ba tháng trước về VN, một người bạn của ông xã đã đưa tôi đi lên Kon-Tum. Đi đến cây cầu dài thì anh dừng lại chụp hình, chạy qua cầu thì ...
-
Thank You card của chị Phạm Ngợi 5/23/2015 Anh Phạm Ngợi đã ra đi vào lúc 5:07 am sáng 29 tháng 4 năm 2015 tại Dallas Texas U.S.A. Đọc kin...
-
Xin bấm vảo link để đọc BBC sáng 21 tháng 5 năm 2015 Tuy nhiên, dù tương lai đất nước không còn Cờ đỏ hay không có Cờ vàng nhưng lý tưởng ...