Nhận lệnh rồi, lưu luyến cũng thế thôi.
Trên trực thăng những ánh mắt xa xôi.
Công tác lệnh, một lần đi là hết.
Dây Stabo buông mình vào đất chết
Show dù đêm, sương ướt áo Treillis
Hắc Long đi vùng vẫy nẻo biên thùy
Vào đất giặc, mà nghe thèm hơi thuốc
Rừng mịt mùng tưởng như là thân thuộc.
Đời lính mình là thế đó bạn ơi.
Sống nổi trôi như mấy bốn phương trời
Khi về phố tìm quên bên quán vắng.
Bên bạn bè, bên ly Cafe đắng.
Điếu thuốc chuyền tay, cuối tháng hết tiền.
Tình chiến hữu xẽ chia niềm tâm sự
ĐỀ THÁM trại mái nhà nơi ấp ủ
Đòan 72 những người trẻ hùng anh
Vì QUÊ HƯƠNG với bao mái đầu xanh
Cùng lý tưởng, vì Quê Hương đất mẹ.
Đi là đi cái chết xem rất nhẹ
Dẫu có ngày nằm xuống giữa rừng hoang
Hay trở về lê lết tấm thân tàn
Vẫn xứng đáng, mình là trai Thế Hệ.
Nguyễn Hữu Phước Toán 722 Đòan Công Tác 72
No comments:
Post a Comment